Truyện Hentai : Lén lút (Khởi nguồn dục vọng) - Chap 05 đang được HentaiVN chuyển tải đến bạn đọc - Hãy truy cập chúng tôi mỗi ngày để đọc truyện Hentai, HentaiZ
Ghé qua chợ mua thêm một số gia vị, rau.
.
.
Đi loanh quanh, thế mà về đến nhà đã gần 6h tối, tôi chạy xe về nhà cô Ngọc Lan luôn, vội vàng nấu một ít cơm, rồi rửa sạch, sơ chế đồ ăn, tôm hùm thì bổ đôi, hấp xả, hàu tôi đã nhờ họ sơ chế qua chỉ cần tẩm ướp cho vào lò nướng mỡ hành (nhưng cho một ít hành cho có hương vị thôi, cho nhiều nặng mùi chắc cô cũng không thích ăn). (TG: KhoiNguonDucVong)
Vừa bỏ tôm hùm vào nồi để hấp thì cô Ngọc Lan đi xuống.
Tôi: “Cô ngó hộ em cái nồi này một xíu, em đi tắm chút nhé, hôm nay về muộn em chưa kịp tắm”
Cô Ngọc Lan: “Thế lên tầng 2 mà tắm, hôm nay cô quên không tắt nóng lạnh, giờ nước vẫn còn nóng”
Tôi chạy vội lên phòng 2 để tranh thủ tắm nhanh còn xuống nấu tiếp, bước vào phòng tắm, vẫn là mùi sữa tắm quen thuộc của cô, tôi quyết định dùng thử dầu gội và sữa tắm con gái xem thế nào, trời ơi thơm phức, có khi nào tôi thành con gái thật luôn không, mùi hương thật là dễ chịu.
Vừa tắm vừa lẩm nhẩm hát vài bài, đến khi xong tôi quay sang nhìn bộ quần áo của tôi, do không để ý nước bắn tung tóe áo quần tôi đã ướt một mảng không còn mặc được nữa, mà tôi cũng không mang theo đồ để thay. Không còn cách nào khác, đành phải gọi cô Ngọc Lan, một lúc sau cô đi lên: “Làm sao đấy”
Tôi lách mình vào tường, ghé đầu ra nói: “Cho em mượn một bộ đồ của cô được không, áo quần em bị nước bắn ướt hết rồi”
Cô cười đi vào rồi đem ra một bộ đồ thể thao cô hay mặc đưa cho tôi thử: “Bộ này chật lắm cô ơi, em không vừa, hay cô cho em mượn đồ ngủ giống bộ hôm qua đi, đồ đấy thì không sợ chật”
Cô đem ra một bộ đồ ngủ 2 dây màu trắng, có cả áo choàng ngủ, mặc vào khá vừa, lại được một lớp áo choàng bảo vệ ở ngoài nên nhìn khá kín đáo. Tôi mặc xong đi ra, cô lườm nhìn tôi rồi cười cười. Trên người tôi có mùi dầu gội, sữa tắm giống mùi trên cô thể cô vậy kết hợp với váy ngủ bằng lụa làm tôi cảm thấy khoan khoái dễ chịu.
Xuống bếp thì đã ngửi thấy mùi thơm của tôm hấp, tôi tranh thủ xào thêm một đĩa rau và một bát canh. Món hàu nướng mỡ hành tôi đã cài đặt thời gian từ trước giờ nó đang đếm, cũng sắp chín rồi.
Cuối cùng các món cũng đã xong, tôm hùm và hàu nướng, ngoài ra còn rau xào và canh. Tôi thì chủ yếu ăn rau với một ít hàu, để cô Ngọc Lan ăn chứ tôi mà ăn là bằng đó còn không đủ.
Cô Ngọc Lan: “Lâu không được ăn, ngon quá”
Tôi: “Cô ăn nhiều hàu vào, món này bổ lắm”
Cô Ngọc Lan: “Em không ăn tôm à”
Tôi: “Em không thích đồ biển lắm, ăn thì vẫn ăn được nhưng ăn cho biết thôi, không mê” (TG: KhoiNguonDucVong)
Cô Ngọc Lan: “Thế sao không mấu thêm món khác”
Tôi: “Em ăn rau đây rồi”
Cô Ngọc Lan: “Ăn rau làm sao có cơ bắp”
Ăn cơm xong như mọi khi xem TV đến gần 8h thì cô đi lên phòng, tôi chạy vào bếp đun một ít nước nóng rồi mang lên, cô đã ngồi ở bàn làm việc nghịch laptop.
Tôi cũng không vội vàng, để cô tiêu hóa thức ăn với làm việc đã. Chuẩn bị xong tôi ngồi nghịch điện thoại, một lúc sau mắt tôi đã hơi díu lại. Đang trong lúc mơ màng, thì cô lay người gọi tôi dậy: “Này, em ngủ à”
Tôi: “Em chợp mắt tí thôi, cô xong việc chưa”
Cô Ngọc Lan: “Chưa, tí nữa làm tiếp, cô mở nhạc không lời thư giãn chút nha” (TG: KhoiNguonDucVong)
Tôi: “Vâng, đúng rồi, massage mở nhạc là đúng bài”
Cô Ngọc Lan: “Hôm nay hơi mệt, cô buồn ngủ quá”
Tôi: “Vậy cứ để em massage, cô cứ nằm thư giãn rồi ngủ cũng được”
Cô Ngọc Lan: “Cô sợ ngủ quên luôn mất”
Tôi: “Không sao đâu cô, ngủ được càng tốt mà”
Cô mở nhạc, đi đến công tắc đèn “tách”, đèn phòng vụt tắt, cô cởi bỏ áo choàng ngủ bên ngoài để lên ghế, tiến đến ngồi xuống đệm xoay lưng về phía tôi, tay cô hướng về phía núm vặn đèn xông tinh dầu điều chỉnh độ sáng về mức thấp nhất, khung cảnh trở nên rất tối. Hành động tiếp theo của cô làm tôi suýt chảy máu mũi, tay phải cô kéo dây váy bên trái, tay trái kéo dây vái bên phải rồi chiếc váy tuột khỏi lưng cô, tuột xuống ngang hông, rồi hai tay cô vòng ra sau lưng tháo gài nút áo ngực, tay phải cô đưa lên vai kéo dây áo ngực khỏi tay trái cùng với đó dây áo ngực bên phải cũng tự động trượt khỏi tay phải, cô đặt nó sang bên cạnh cùng cặp kính rồi nằm úp xuống.
Để giúp cô thư giãn, dễ ngủ, tôi bắt đầu khởi động massage phần thái dương trước, dùng 2 ngón trỏ massage 2 bên thái dương, một lúc sau tôi bắt đầu thấm tinh dầu vào ngón trỏ rồi chấm lên thái dương, rồi tiếp đến là ngón trỏ và ngón giữa massage diện tích rộng hơn, rồi là ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út. Cả 3 ngón massage theo kiểu xoay tròn. Tôi không dám áp sát phần hông quá gần người cô, chỉ cần chạm vào là biết khu vực đó của tôi đang cứng như đá rồi.
Phần lưng của cô hoàn toàn trần trụi trước mắt tôi, tôi tăng độ sáng của đèn lên để có thể nhìn rõ hơn đôi chút, da cô rất trắng, mịn màng, tôi massage làm nóng da rồi đổ trực tiếp tinh dầu lên sống lưng cô, tôi thoa đều tinh dầu ra khắp lưng cô, từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, rồi ngón cái tôi áp vào lưng, các ngón còn lại hướng xuống phần eo, rồi kéo lên phần sườn, ngón tay tôi đi lên 2 bên cùng lúc chạm vào một mảng da thịt tròn, mềm mềm bên dưới, do cô nằm sấp nên nó bị ép căng tròn.
Bàn tay tôi trượt đến bắp tay xuống dưới đến mu bàn tay, đến tận các ngón tay thon dài của cô, tôi vuốt ve từng ngón tay rồi cả lòng bàn tay, tôi ước gì bàn tay này một lần nắm vào cái đó của tôi, tôi tò mò, không biết cảm giác sẽ như nào nhỉ? (TG: KhoiNguonDucVong)
Rồi tay tôi lại di chuyển lên phần gáy. Phần gáy, cổ cần phải được quan tâm nhiều vì đây là phần tập chung nhiều mạch máu lên não, và cổ chống đỡ phần đầu nên rất hay mỏi, massage gáy giúp ta trở nên dễ chịu, lưu thông máu, não được cung cấp oxi tốt hơn. gáy cũng là một phần nhạy cảm ở nữ giới, nếu một người đàn ông từ phía sau ôm lấy nàng, gương mặt dụi vào hít hà sau gáy nàng, thì đảm bảo nàng sẽ nhanh chóng gục ngã.
Còn phần cổ cũng được các đấng mài râu yêu thích, đặc biệt là đánh dấu lãnh thổ bằng cách mút, cắn. Tuy nhiên phần này nếu như trời không lạnh, các nàng không cuốn khăn thì không có gì bảo vệ và lộ ra ngoài thu hút ánh mắt đánh giá của người khác nên các anh không nên quá mạnh bạo tạo ra vết Hickey trên cổ sẽ khiến nàng mất điểm trước người đối diện, hoặc trở thành tâm điểm của sự bàn tán, trêu trọc.
Quay lại phần lưng cô, tôi vừa massage vừa ngắm nhìn tuyệt tác này, thật đẹp, tay tôi di chuyển liên tục, thỉnh thoảng lướt qua hai khối thịt to tròn, mềm, đụng vào phần nhạy cảm khiến tay cô theo phản xạ nắm chặt lại. ở phần eo, hai bàn tay tôi đi sâu xuống bên dưới, 2 đầu ngón tay chạm vào nhau và chạm vào phần rốn rồi đi lên trên, tiếp tục chạm vào phần ngực to tròn, lần này diện tích tiếp xúc có vẻ lớn, làm cô hơn cựa mình. (TG: KhoiNguonDucVong)
Xuống đến phần hông, vẫn là bài cũ, tay tôi massage ở ngoài, cặp mông cô thật lớn, mãi đến sau này tôi vẫn nhớ như in cảm giác được sờ, được bóp mông cô, đến nỗi tôi bị ám ảnh, cứ nhìn thấy người nào có vòng 3 to tròn là tôi nhìn ngắm mê say và nhớ đến cô Ngọc Lan. Cô Ngọc Lan khơi gợi nên niềm đam mê vòng 3.
Đối với tôi, vòng 1 chỉ cần vừa tay là đủ, vòng 1 quá lớn rất dễ bị sệ và nhìn không được ngon mắt cho lắm, khi nữ giới có vòng càng lớn thì lực hấp dẫn của trái đất tác dụng lên nó càng lớn, khi mặc áo con sẽ giúp bộ ngực được nâng đỡ và giữ dáng, nhưng có vòng 1 lớn mà phụ nữ lại đam mê thả dông quả thực đối với tôi, tôi sẽ coi đó là một thảm họa.
Bởi vì khi thả dông ngực không được áo con kéo lại, da ngực theo quán tính sẽ bị kéo xuống, lâu dần ngực sẽ trở nên chảy xệ, nhìn rất khó coi. Tôi cũng không khuyến khích hội chị em đi nâng ngực, bởi vì khi nhìn hoặc sờ vào ngực là biết ngay, ngực tự nhiên nó cực kỳ mềm mại, đàn hồi, khi nữ mặc bikini di chuyển ngực sẽ rung rinh, gợn sóng.
Còn với ngực đã được chỉnh sửa, bơm quá mức thì dáng ngực nhìn sẽ tròn như một quả bóng, và đặc biệt là nó cứng ngắc nhìn không được tự nhiên. Theo quan sát của tôi độ to của bộ ngực thường tỉ lệ nghịch với chiều cao.
Vòng 2 thì không quá có nhiều mỡ thừa là được.
Tôi có một niềm đam mê đặc biệt với vòng 3 của nữ giới, theo tôi một vòng 3 đẹp là một vòng 3 to, tròn như quả táo. Vòng 3 to tròn là biểu hiện nữ giới có một sức khỏe sinh sản tốt, nước chảy ra như suối. Khiến đàn ông nổi lên dục vọng muốn gửi gắm giống nòi. (TG: KhoiNguonDucVong)
Vòng 1 gợi nên sự tò mò, phấn khích. Còn vòng 3 gợi nên khao khát chinh phục. Một người đàn ông sẽ lập tức bị thu hút ánh mắt vào một cô gái, nếu như cô ấy đang cúi người tìm một vật gì đó hoặc cúi người làm một việc gì đó. Lúc đó phần ngực và phần hông nở ra ở trạng thái quyến rũ nhất.
Trở lại với cô Ngọc Lan, tôi thực sự đam mê cặp mông to tròn như quả táo. Tay tôi nhẹ nhàng vén váy cô lên, tôi không còn đi vào từ bên trên nữa mà massage phần đùi đồng thời dần dần đẩy váy cô lên cao, chiếc quần lót dần dần hiện ra, nhưng mà nó ở góc tối, tôi không thể nhìn thấy sự bất thường nào của nó.
Tay tôi nhẹ nhàng áp vào phần mông căng tròn của cô, từ từ đi lên rồi áp cả 2 bàn tay vào đó, nhẹ nhàng di chuyển, xoa nắn, tay tôi đang tìm kiếm vị trí của viền quần lót để tiến vào bên trong thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên làm tôi và cô Ngọc Lan giật mình tỉnh dậy.
Tôi chạy đến cái bàn, cầm điện thoại đưa cho cô Ngọc Lan, cô ra hiệu cho tôi im lặng rồi nghe điện thoại:
Cô Ngọc Lan: “Chồng ăn cơm chưa”
Anh Lâm: “Không thèm ăn cơm, giờ chỉ muốn về ăn vợ thôi”
Cô Ngọc Lan quay lại nhìn tôi rồi ngượng ngùng nói: “Đừng trêu vợ mà”
Anh Lâm: “Trêu đâu mà trêu, nhớ thật mà”
Cô Ngọc Lan chỉnh lại âm lượng của loa trong, vừa rồi âm lượng đang ở mức tối đa, phòng kín và rất yên tĩnh nên tôi có thể nghe được anh Lâm đang nói gì.
Cô Ngọc Lan: “Khi nào chồng mới được về”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Tận ngày kia cơ à, lâu thế”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Chồng xấu lắm, cứ trêu vợ”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Thế Anh á, cũng hay nhắn tin với vợ hỏi việc học thôi”
Anh Lâm: “…” (TG: KhoiNguonDucVong)
Cô Ngọc Lan: “Học sinh của vợ, vợ phải trả lời chứ, chứ không mới về trường mang tiếng chảnh chọe à”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Chồng biết mật khẩu FB mà, cứ vào mà xem, vợ có dấu gì chồng đâu”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Chồng không phải lo,chồng không ở nhà, có “sư muội” của vợ ngay gần đây mà”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Mấy hôm nay toàn nấu món ngon, không biết có âm mưu gì không, chắc là cố tình nấu ăn ngon để vợ béo, vợ xấu, chồng không thương em nữa, xong độc chiếm lấy chồng đấy, há há”
Anh Lâm: “…” (TG: KhoiNguonDucVong)
Cô Ngọc Lan: “hihi, xin cái gì, sư muội của vợ vừa đẹp vừa nấu ăn ngon thế còn gì, mỗi tội…”
Cô Ngọc Lan lại nhìn sang tôi cười cười, tôi biết cô Ngọc Lan đang nói về tôi và coi tôi là “sư muội” của cô. Lúc nói chuyện điện thoại cô vẫn nằm sấp, thỉnh thoảng cả người cô đung đưa khi anh Lâm trêu cô, cặp mông của cô cũng rung rinh theo nhìn rất mê.
Anh Lâm: “Thôi, thôi xin vợ đấy” lần này tôi nghé vào gần cô nghe được anh Lâm nói khá to trong điện thoại.
Cô Ngọc Lan: “Sao chồng phải cầu xin, vợ tạo điều kiện cho chồng lấy thêm một vợ nữa cho chồng đỡ vất vả”
Anh Lâm: “Thôi thôi, một vợ là đủ lắm rồi” lần này tôi cũng nghe được, nhưng cô Ngọc Lan lại đẩy tôi ra xa.
Cô Ngọc Lan: “Vợ nghe người ta bảo, người đàn ông chỉ cần chọn đúng vợ là họ đã thành công 50% rồi đấy”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Anh giỏi toán lắm mà, 1 vợ thành công 50%, 2 vợ thì 100% thành công còn gì”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Hôm nay lên lớp…” rồi cô kể một núi chuyện trên trời dưới bể, rồi còn hỏi lại anh Lâm hôm nay đi làm như nào, đến lượt ông Lâm bắt đầu kể chuyện. Tôi thì sắp tức chết, về cũng không được, ở lại cũng không xong. Về thì sẽ phát ra tiếng bước chân, phòng đang tối lỡ đụng vào vật gì hoặc mở cửa sẽ phát ra tiếng động, ở lại thì nghe cô và chồng tâm sự dài đằng đẵng chịu không nổi.
Tôi đang không biết làm sao, thì cái mông của cô cứ đung đưa, miệng thì thao thao bất tuyệt, tôi bắt đầu nảy ra một ý tưởng táo bạo.
Tay tôi lại quay trở lại massage phần bắp chân cô rồi đi dần lên, lúc đầu cô hơi giật mình quay lại nhìn, nhưng lại vẫn tiếp tục nói chuyện. Được đà tay tôi di chuyển nhanh lên phần bắp đùi, tiến dần đến phần mông cô, mông cô hơi động đậy, nhưng cũng không phản đối.
Tiến đến phần mông, tay tôi lại ôm trọn cặp mông to lớn của cô, mềm thật, tôi còn ngửi được mùi thơm của nhục dục tỏa ra từ đó nữa. Tay tôi mò vào trong quần lót, kéo căng như kiểu có ý định muốn cởi nó ra, tôi sờ xuống đáy quần lót, đã ướt một mảng nhớp nháp.
Cô Ngọc Lan “A” xoay người lại, tay trái đập mạnh vào 2 tay tôi, điện thoại rơi xuống cái gối. 2 tay cô đẩy tôi ra sau suýt ngã.
Anh Lâm nói to qua loa trong tôi có thể nghe được: “Sao thế”
Cô Ngọc Lan giận dữ, thở gấp nhìn tôi, đầu lắc lắc ra hiệu cho tôi không được làm thế. Một lúc sau khi cô lấy lại bình tĩnh cô cầm điện thoại lên: “Nãy có con muỗi nó cắn vào mông vợ, vợ đập chết nó rồi”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Bình thường thì không có đâu, chắc do vừa nãy vợ mở cửa sổ nên nó chui vào”
Hai người lại trở lại cuộc trò chuyện dài bất tận, không hiểu sao vợ chồng mới cưới có nhiều chuyện để nói thế không biết, nếu mà cưới lâu rồi thì không biết có nói được lâu như vậy nữa không.
Lần này tôi phải giữ cô Ngọc Lan lại không cho cô cựa quậy nữa, tôi nhẹ nhàng treo lên giường, nhẹ nhàng ngồi lên bắp chân cô.
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Làm gì có ai, do vợ lăn đi lộn lại phát ra tiếng đấy, ngồi một chỗ mỏi chân lắm”
Cô Ngọc Lan lại quay đầu lườm tôi một cái. Dục vọng trong tôi giờ đang bị kích thích quá lớn, không thể dừng lại được nữa. Tay tôi lại sờ lên đùi, mò vào trong quần lót cô, lại chạm vào đáy quần lót cô, lần này tôi có thể xác định chính xác đúng là quần lót của cô thực sự đã ướt một mảng.
Cô Ngọc Lan lại quay đầu lườm tôi một cái. Dục vọng trong tôi giờ đang bị kích thích quá lớn, không thể dừng lại được nữa. Tay tôi lại sờ lên đùi, mò vào trong quần lót cô, lại chạm vào đáy quần lót cô, lần này tôi có thể xác định chính xác đúng là quần lót của cô thực sự đã ướt một mảng.
.
.
Tôi đè chặt 2 chân cô lại, tay tôi mò sâu vào tận bên trong, chạm vào một vật nóng ấm, ướt át, cô định quay người lại nhưng đằng sau tôi đã giữ chặt, tay cô quơ quơ giữa không trung, hơi thở gấp gáp, tay cô cầm điện thoại che míc lại. cô quay lại lắc đầu nguầy nguậy.
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan giọng run run: “vợ có, vợ vẫn đang nghe mà”
Cảm giác ấm nóng, ẩm ướt bao trùm lên ngón tay, ngón tay tôi vờn xung quanh khu vực đó, da ở đó thật mềm, thật trơn, rồi chạm vào 2 mép thịt mềm, tôi chỉ miết nhẹ, nước nhờn vẫn liên tục chảy ra, tay tôi mò xuống dưới chạm vào một cái hạt nho nhỏ, tôi vuốt ve nó.
“Aaaaa”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Chân vợ mỏi quá, nó bị tê rồi”
Tay tôi xoa rồi đánh liên tục vào phần hột đó, dường như đây là phần nhạy cảm nhất của cô, chỉ cần chạm nhẹ vào là cô đã rên lớn như vậy. Tôi tiếp tục đè chặt chân cô không cho cô nhúc nhích.
“Ui, tê quá”
“Ahhhh…”
“Á…, đừng mà, buông cô ra”
Tôi giật nảy mình: “Chết rồi, anh Lâm kiểu gì cũng nghe thấy, tiếng lớn như vậy bịt mic lại cũng không ăn thua”
Tay tôi dừng lại, quan sát cô, lúc này cô đã hơi khom người lại, thở hổn hển, nước nhờn chảy ra thấm xuống cả nệm.
Tiếng chuông điện thoại vang lên tôi mới hoàn hồn, cô đã tắt cuộc gọi từ lúc nào không biết và anh Lâm đang gọi lại. Chuông vẫn cứ reo, cô hình như không có ý định nhấc máy, ngón tay tôi lại tiếp tục trà sát, miết vào hạt đậu, như một anh chàng DJ thực thụ đang dùng tay miết lên đĩa nhạc vậy.
“Ư ư ư…”
“Ơh ơh ơh…”
“Đừng mà, ôi…”
Người cô gập lại, mông chổng cao lên, lên đến đỉnh cao nhất.
“Ahhhh….”
Người cô giật giật rồi dần dần hạ xuống, mông thấp dần, cả người cô lại trở về động tác nằm úp sấp. Miệng thở gấp liên hồi, tôi có thể cảm nhận toàn thân cô phập phồng vì cô thở rất mạnh. Giống như một Vận động viên vừa chạy nước rút hoàn thành chặng chạy bền vài KM vậy.
Tay tôi luyến tiếc rời khỏi váy cô, tôi chỉnh lại quần lót cô về đúng chỗ, kéo váy đến lưng cô rồi cầm tay cô luồn dây áo lại, giúp cô mặc lại váy ngủ 2 dây. Ngồi lên mông cô tôi xoa bóp phần cổ, vai, đấm lưng cho cô, làm cho cô cảm thấy thoải mái, thư giãn.
Nhịp thở cô dần dần ổn định trở lại, không gian lại trở về tĩnh lặng, tiếng nhạc không lời từ Laptop đã tắt từ lâu vì hết bài.
Tôi kéo tay cô, ý muốn kéo cô nằm ngửa lại, vì nằm sấp lâu cũng không tốt, cô cũng phối hợp xoay người nằm ngửa lại, tôi gục xuống nằm sang bên cạnh cô, tay tôi xoa xoa vào bụng cô. Tiếng nhạc chuông điện thoại lại vang lên, cô ngồi nhổm dậy cầm lấy điện thoại định đi ra ngoài, nhưng vừa bước xuống giường chân cô hơi khuỵ xuống, chắc do tôi đè lên chân cô nên chân cô bị tê mỏi, cô cà nhắc cố gắng ra đến cửa “Vợ đây, lúc nãy…” rồi đóng cửa lại.
Sau một hồi vật lộn với cô tôi cũng thấm mệt, ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay, khoảng hơn 30 phút sau tôi tỉnh dậy. Bật công tắc đèn lên, tôi che mắt lại một lúc để quen với ánh sáng, nhìn về bên giường, nếu không thấy tấm ga giường ướt đẫm nước của cô Ngọc Lan tôi sẽ không tin đó là sự thật, trở lại đó, tôi sờ vào phần nước đó, nó đã tích tụ gần 1 tuần được giải phóng khỏi người cô. Đó là tinh chất mà mấy ngày nay tôi đã “nuôi” cô bằng những món “Sơn hào Hải vị” rất bổ dưỡng.
Dọn dẹp giường, cất các thiết bị vào hộp, chiếc kính cận của cô vẫn còn nằm ở đây, tôi cầm lấy nó, đi ra khỏi phòng, gõ cửa phòng ngủ của cô. Cộc cộc cộc..
Cô Ngọc Lan giọng hơi tức giận: “Chưa về à”
Tôi: “Vừa nãy em ngủ quên”
Cô Ngọc Lan: “Đi về đi”
Tôi: “Quần áo em ướt chưa khô”
Cô Ngọc Lan: “Mặc tạm rồi về đi, nhà ngay gần đây”
Tôi: “Em trả cô cái kính”
Cô Ngọc Lan: “Thôi khỏi, sáng mai cô qua lấy cũng được”
Tôi: “Em sợ đêm cô thức giấc không có kính dùng”
Cô Ngọc Lan: “Đã bảo không sao mà, về đi”
Tôi: “Em xin lỗi về chuyện vừa nãy”
Cô Ngọc Lan im lặng một lúc, rồi nói: “Thôi đi, đừng có nhắc lại”
Tôi: “Em chỉ muốn giúp cô thôi, không có ý gì khác”
(Giúp mà đè con người ta ra sờ mó linh tinh)
Cô Ngọc Lan: “Đừng nói nữa”
Tôi: “Cô ra lấy kính đi rồi em về”
Tôi cứ đứng ăn vạ ở đó một lúc lâu đến mỏi nhừ cả chân, đang tính là ngồi hay nằm xuống đợi ăn vạ cho được lâu thì tiếng bước chân đến gần.
“Cạch” cánh cửa hơi hé mở, nhưng không thấy mặt cô Ngọc Lan đâu: “Đưa đây”.
Tôi đưa kính vào qua khe hở, cô giựt lấy rồi đóng cửa bằng một lực khá mạnh: “Uiiii…”
Một cái kẹp đau điếng vào tay trái tôi: “A ui, đau quá”
Vết thương không máu, kiểu bị kẹp này cực kỳ đau và lâu khỏi. các tế bào ở bên trong bị tổn thương, máu bầm tích tụ ở đó. Thà rằng bị một vết cắt rồi đợi vết thương lành còn dễ chịu hơn là bị kẹp đến thâm tím.
Cô Ngọc Lan mở tung cánh cửa nhìn tôi, tôi đau thật chứ không phải diễn, mắt tôi ngấn lệ như sắp khóc. Cô Ngọc Lan cầm lấy tay tôi xem xét: “Ui đau, cô nhẹ thôi”
Cô Ngọc Lan: “Đàn ông gì mà yếu đuối”
Tôi: “Trước giờ cô có coi em là đàn ông đâu”
Cô Ngọc Lan: “À ừ nhỉ, cô quên mất, hì hì”
Tôi: “Cô ra tay độc ác vậy, này nhìn đi thâm tím một đường luôn này”
Cô Ngọc Lan: “Dám làm dám chịu nha”
Tôi: “Tay em có tội tình gì mà cô nỡ làm gẫy nó, chắc em thành Dương Quá mất”
Cô Ngọc Lan: “Này, đừng có mà ăn vạ”
Tôi: “Bàn tay này làm cô SƯỚNG vậy mà cô nỡ lòng nào”
Cô Ngọc Lan: “Im mồm”
Tôi nín lặng uất ức, rồi bước từ từ định đi xuống tìm chai rượu bí truyền của tôi, tôi nghĩ tôi sẽ thử dùng rượu đó xoa bóp thử xem, bình thường tôi cũng hay nghe đến người ta dùng rượu ngâm để xoa bóp.
Cô Ngọc Lan: “Này, em đi đâu đấy”
Tôi: “Em đi bệnh viện”
Cô Ngọc Lan bắt đầu hốt hoảng: “Không nghiêm trọng thế chứ”
Tôi: “Cái gì mà không nghiêm trọng, em nói cô nghe, tay bị bầm, tụ máu, máu không lưu thông được, để một thời gian nó bị hoại tử phải cắt bỏ đấy”
Cô Ngọc Lan: “Hả phải làm sao”
Tôi: “Đi bệnh viện chứ còn gì nữa ạ, A ui đau quá”
Cô Ngọc Lan hốt hoảng chạy vào phòng làm việc, đang không hiểu cô chạy vào đó làm gì, một lúc sau cô đi ra với chùm chìa khóa. Đến lượt tôi hốt hoảng.
Tôi: “Cô định làm gì”
Cô Ngọc Lan: “Đưa em đi bệnh viện chứ còn gì”
Tôi vẻ mặt uất ức: “Không cần, em tự đi”
Cô Ngọc Lan: “Tay thế kia, đi bộ chắc”
Tôi kiểu sắp khóc: “Vầng…”
Cô Ngọc Lan: “Dở hơi, tôi xin lỗi, được chưa”
Tôi không nói gì quay lưng lại bước đi chầm chậm
Cô Ngọc Lan kéo tay phải tôi lại: “Giận cô thật à”
Tôi: “Em đâu có giận, em hận bàn tay mình, nó bị thế đáng lắm, em xứng đáng bị như vậy”
Cô Ngọc Lan: “Thôi đừng nói chuyện đó nữa”
Tôi: “Bàn tay vô tích sự, hay là cứ kệ nó để nó phế đi, làm không được việc, chỉ khiến người khác tức giận, phế bỏ”
Cô Ngọc Lan: “Cô xin lỗi, thật ra nó cũng không phế lắm đâu”
Tôi: “Không phế lắm tức là vẫn phế rồi, không cần cứu nữa”
Cô Ngọc Lan: “Không phế, không phế, được chưa”
Tôi: “Làm sao em biết nó không phế được, vừa nãy cô còn đồng ý là nó hơi phế mà”
Cô Ngọc Lan mặt cau có: “Tôi phải làm gì thì anh mới vừa lòng hả”
Tôi: “Thì ít nhất cô cũng phải cho em biết nó có làm cô “Sướng” không”
Cô Ngọc Lan đỏ mặt ngượng ngùng cực kỳ đáng yêu: “Chuyện này”
Nhìn thấy biểu hiện của cô như vậy tôi đoán ra được câu trả lời rồi.
Tôi: “Không nói gì tức là nó phế vật rồi, phải bỏ đi thôi”
Cô Ngọc Lan: “ừ thì…, ừ thì S… nó không phế đâu”
Cô Ngọc Lan: “Thôi nhanh, đi bệnh viện đi đừng ở đây câu giờ nữa”
Tôi: “Thật ra vẫn còn một cách nữa”
Cô Ngọc Lan ngạc nhiên: “Vẫn còn cách, mau nói đi”
Tôi: “Không cần phải đi bệnh viện”
Cô Ngọc Lan mừng rỡ: “Không cần phải đi à, nói đi, sốt ruột”
Tôi: “Không phải đưa em đi bệnh viện nên cô mừng đúng không”
Cô Ngọc Lan: “Đừng dài dòng nữa”
Tôi: “Cô còn nhớ hôm đầu tiên em nói về massage”
Cô Ngọc Lan: “Nhớ mang máng thôi”
Tôi: “Massage có công dụng là giúp tiêu viêm, đánh tan vết máu bầm”
Cô Ngọc Lan: “Ừm”
Tôi: “Đấy là trên lý thuyết”
Cô Ngọc Lan: “Rồi sao”
Tôi: “Cần có một kiểm nghiệm thực tế phù hợp, ví dụ phải có một trải nghiệm thực tế từ người khác, nếu không hiệu quả thì vẫn phải đi bệnh viện”
Cô Ngọc Lan: “Nói sao, chẳng hiểu”
Tôi: “Thì em đang giúp cô điều trị máu bầm do ngã đấy, em muốn biết xem kết quả nó thế nào”
Cô Ngọc Lan suy nghĩ một lát: “Có thấy massage gì đâu, toàn làm cái linh tinh mờ ám không à”
Tôi: “Có chứ, do cô không tập trung ấy, có khi em massage phần khác làm cô tập trung nhớ đến hơn là phần vết thương”
Cô Ngọc Lan: “Hừ”
Cô Ngọc Lan đi vào phòng, chuẩn bị đóng cửa lại, tôi nghi hoặc: “Cô làm gì vậy?”
Cô Ngọc Lan: “Kiểm nghiệm kết quả”
Tôi mặt đơ ra: “Là sao”
Cô Ngọc Lan: “Dùng điện thoại cô chụp cho em xem”
Tôi mặt tiếc nuối, không ngờ cô lại thông minh như vậy, định vượt qua mục đích đen tối của tôi.
Tôi: “Vết bầm rất khó nhận biết, điện thoại sao chụp rõ được, lại là ban đêm rồi”
Cô Ngọc Lan: “Đèn nhà cô sáng mà, có cả đèn flash, đèn pin, lo gì”
Tôi: “Dùng đèn chiếu vào nó lóa, phản chiếu lại chụp sao rõ được”
Cô Ngọc Lan: “Thế giờ phải làm thế nào, hay sáng mai chụp”
Tôi: “Em cần kết quả ngay bây giờ để điều trị tay của em”
Cô Ngọc Lan: “Nhưng mà ở sau lưng, xa mắt như vậy, dùng gương cũng khó nhìn”
Tôi dùng tay trái vỗ ngực mình: “Có em đây”
Cô Ngọc Lan: “Không”
Tôi: “Thế thôi vậy, em về nhà đây”
Cô Ngọc Lan: “Đứng lại, đừng có giả bộ nữa, đứng im đấy”
Tôi: “Cô không có tí trách nhiệm nào cả”
Cô Ngọc Lan: “Đứng im đấy cho tôi, anh là anh cứ luyên thuyên”
Trong lòng tôi bắt đầu mừng thầm.
Cô Ngọc Lan đóng cửa lại, một lúc sau đi ra với bộ đồ ngủ khác màu đỏ, có áo choàng bên ngoài: “Đi vào phòng này đi”
Tôi: “Đợi em chút”
Tôi đi xuống dưới bếp, lấy chai rượu bí truyền rồi hớn hở chạy lại phòng làm việc, đi gần đến gương mặt tôi lại tỏ vẻ đau khổ, khó khăn khi đẩy cửa bước vào nhưng không thấy cô đâu cả. Đành phải vào phòng ngồi trên giường đợi cô vậy, một lúc sau thấy cô hướng từ phòng tắm đi vào, một mùi sữa tắm mới lọt vào mũi tôi, thời gian ngắn như vậy cô không kịp tắm toàn thân được, có chăng chỉ tắm phần nào đó mà tôi không thể biết được.
Cô Ngọc Lan: “Bắt đầu được chưa”
Tôi: “Câu đó em phải hỏi cô mới đúng”
Cô Ngọc Lan: “Nói đi, phải làm gì”
Tôi: “Cô đứng xoay lưng lại với bóng đèn để em nhìn xem”
Cô Ngọc Lan cắn môi: “Phải nhìn trực tiếp như vậy à”
Tôi: “Vâng, cách nguyên thủy, và cũng là cách nhanh nhất, dùng đôi mắt vẫn là tốt nhất, hiện tại chưa có cái Camera thương mại nào có độ phân giải sắc nét như mắt người đâu”
Cô Ngọc Lan bắt đầu đơ đơ, suy nghĩ lung tung, gương mặt khá căng thẳng.
Tôi: “Cô có mất đi cái gì đâu mà sợ, đây cô đứng vào đây, vén áo lên”
Cô Ngọc Lan do dự khá lâu, cô đang suy nghĩ cái gì đó, hoặc suy nghĩ một cách nào đó, nhưng cuối cùng vẫn phải làm theo. Cô cởi bỏ áo choàng ngủ ra, bên trong là một bộ váy ngủ liền màu đỏ.
Chần trừ mãi cô từ từ vén váy lên cao, lộ ra cặp đùi dài miên man, trắng bóc, không một tì vết, cao hơn nữa tôi có thể nhìn ra cặp mông căng tròn, trắng ngần mà trước đó tôi chỉ được sờ, bóp giờ được tận mắt chứng kiến khiến con chim của tôi xao xuyến không thôi.
Áo được cô kéo lên cao đến hông, rồi cô quay lại nhìn tôi: “được chưa”
Tôi: “Làm gì đã nhìn thấy vết thương đó đâu, phải kéo quần nhỏ xuống mới nhìn thấy, để em kéo giúp nhé”
Cô Ngọc Lan: “Không được, để cô tự làm”
Tôi nín thở chờ đợi, một tay cô giữ váy ở cao, một tay cô bắt đầu cởi quần lót một cách rất từ từ, kéo được ngang mông thì cô dừng lại: “Nhìn thấy chưa”
Tôi: “Em cô còn ngại gì chứ, không phải đã sờ qua rồi sao”
Cô Ngọc Lan: “Đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau”
Tôi: “Đi xuống chút nữa… đúng rồi… chút nữa”
Cô Ngọc Lan: “Được chưa”
Tôi: “Chút nữa đi…. Rồi cô để im đấy để em đến gần hơn “Quan sát” ”
Tôi cố gắng câu giờ hết mức có thể, cô khép chặt chân lại, trước mặt tôi là một cặp mông trắng, to tròn, tôi muốn lập tức úp mặt vào đó mà hít hà mà tận hưởng.
Ghé qua chợ mua thêm một số gia vị, rau.
.
.
Đi loanh quanh, thế mà về đến nhà đã gần 6h tối, tôi chạy xe về nhà cô Ngọc Lan luôn, vội vàng nấu một ít cơm, rồi rửa sạch, sơ chế đồ ăn, tôm hùm thì bổ đôi, hấp xả, hàu tôi đã nhờ họ sơ chế qua chỉ cần tẩm ướp cho vào lò nướng mỡ hành (nhưng cho một ít hành cho có hương vị thôi, cho nhiều nặng mùi chắc cô cũng không thích ăn). (TG: KhoiNguonDucVong)
Vừa bỏ tôm hùm vào nồi để hấp thì cô Ngọc Lan đi xuống.
Tôi: “Cô ngó hộ em cái nồi này một xíu, em đi tắm chút nhé, hôm nay về muộn em chưa kịp tắm”
Cô Ngọc Lan: “Thế lên tầng 2 mà tắm, hôm nay cô quên không tắt nóng lạnh, giờ nước vẫn còn nóng”
Tôi chạy vội lên phòng 2 để tranh thủ tắm nhanh còn xuống nấu tiếp, bước vào phòng tắm, vẫn là mùi sữa tắm quen thuộc của cô, tôi quyết định dùng thử dầu gội và sữa tắm con gái xem thế nào, trời ơi thơm phức, có khi nào tôi thành con gái thật luôn không, mùi hương thật là dễ chịu.
Vừa tắm vừa lẩm nhẩm hát vài bài, đến khi xong tôi quay sang nhìn bộ quần áo của tôi, do không để ý nước bắn tung tóe áo quần tôi đã ướt một mảng không còn mặc được nữa, mà tôi cũng không mang theo đồ để thay. Không còn cách nào khác, đành phải gọi cô Ngọc Lan, một lúc sau cô đi lên: “Làm sao đấy”
Tôi lách mình vào tường, ghé đầu ra nói: “Cho em mượn một bộ đồ của cô được không, áo quần em bị nước bắn ướt hết rồi”
Cô cười đi vào rồi đem ra một bộ đồ thể thao cô hay mặc đưa cho tôi thử: “Bộ này chật lắm cô ơi, em không vừa, hay cô cho em mượn đồ ngủ giống bộ hôm qua đi, đồ đấy thì không sợ chật”
Cô đem ra một bộ đồ ngủ 2 dây màu trắng, có cả áo choàng ngủ, mặc vào khá vừa, lại được một lớp áo choàng bảo vệ ở ngoài nên nhìn khá kín đáo. Tôi mặc xong đi ra, cô lườm nhìn tôi rồi cười cười. Trên người tôi có mùi dầu gội, sữa tắm giống mùi trên cô thể cô vậy kết hợp với váy ngủ bằng lụa làm tôi cảm thấy khoan khoái dễ chịu.
Xuống bếp thì đã ngửi thấy mùi thơm của tôm hấp, tôi tranh thủ xào thêm một đĩa rau và một bát canh. Món hàu nướng mỡ hành tôi đã cài đặt thời gian từ trước giờ nó đang đếm, cũng sắp chín rồi.
Cuối cùng các món cũng đã xong, tôm hùm và hàu nướng, ngoài ra còn rau xào và canh. Tôi thì chủ yếu ăn rau với một ít hàu, để cô Ngọc Lan ăn chứ tôi mà ăn là bằng đó còn không đủ.
Cô Ngọc Lan: “Lâu không được ăn, ngon quá”
Tôi: “Cô ăn nhiều hàu vào, món này bổ lắm”
Cô Ngọc Lan: “Em không ăn tôm à”
Tôi: “Em không thích đồ biển lắm, ăn thì vẫn ăn được nhưng ăn cho biết thôi, không mê” (TG: KhoiNguonDucVong)
Cô Ngọc Lan: “Thế sao không mấu thêm món khác”
Tôi: “Em ăn rau đây rồi”
Cô Ngọc Lan: “Ăn rau làm sao có cơ bắp”
Ăn cơm xong như mọi khi xem TV đến gần 8h thì cô đi lên phòng, tôi chạy vào bếp đun một ít nước nóng rồi mang lên, cô đã ngồi ở bàn làm việc nghịch laptop.
Tôi cũng không vội vàng, để cô tiêu hóa thức ăn với làm việc đã. Chuẩn bị xong tôi ngồi nghịch điện thoại, một lúc sau mắt tôi đã hơi díu lại. Đang trong lúc mơ màng, thì cô lay người gọi tôi dậy: “Này, em ngủ à”
Tôi: “Em chợp mắt tí thôi, cô xong việc chưa”
Cô Ngọc Lan: “Chưa, tí nữa làm tiếp, cô mở nhạc không lời thư giãn chút nha” (TG: KhoiNguonDucVong)
Tôi: “Vâng, đúng rồi, massage mở nhạc là đúng bài”
Cô Ngọc Lan: “Hôm nay hơi mệt, cô buồn ngủ quá”
Tôi: “Vậy cứ để em massage, cô cứ nằm thư giãn rồi ngủ cũng được”
Cô Ngọc Lan: “Cô sợ ngủ quên luôn mất”
Tôi: “Không sao đâu cô, ngủ được càng tốt mà”
Cô mở nhạc, đi đến công tắc đèn “tách”, đèn phòng vụt tắt, cô cởi bỏ áo choàng ngủ bên ngoài để lên ghế, tiến đến ngồi xuống đệm xoay lưng về phía tôi, tay cô hướng về phía núm vặn đèn xông tinh dầu điều chỉnh độ sáng về mức thấp nhất, khung cảnh trở nên rất tối. Hành động tiếp theo của cô làm tôi suýt chảy máu mũi, tay phải cô kéo dây váy bên trái, tay trái kéo dây vái bên phải rồi chiếc váy tuột khỏi lưng cô, tuột xuống ngang hông, rồi hai tay cô vòng ra sau lưng tháo gài nút áo ngực, tay phải cô đưa lên vai kéo dây áo ngực khỏi tay trái cùng với đó dây áo ngực bên phải cũng tự động trượt khỏi tay phải, cô đặt nó sang bên cạnh cùng cặp kính rồi nằm úp xuống.
Để giúp cô thư giãn, dễ ngủ, tôi bắt đầu khởi động massage phần thái dương trước, dùng 2 ngón trỏ massage 2 bên thái dương, một lúc sau tôi bắt đầu thấm tinh dầu vào ngón trỏ rồi chấm lên thái dương, rồi tiếp đến là ngón trỏ và ngón giữa massage diện tích rộng hơn, rồi là ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út. Cả 3 ngón massage theo kiểu xoay tròn. Tôi không dám áp sát phần hông quá gần người cô, chỉ cần chạm vào là biết khu vực đó của tôi đang cứng như đá rồi.
Phần lưng của cô hoàn toàn trần trụi trước mắt tôi, tôi tăng độ sáng của đèn lên để có thể nhìn rõ hơn đôi chút, da cô rất trắng, mịn màng, tôi massage làm nóng da rồi đổ trực tiếp tinh dầu lên sống lưng cô, tôi thoa đều tinh dầu ra khắp lưng cô, từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, rồi ngón cái tôi áp vào lưng, các ngón còn lại hướng xuống phần eo, rồi kéo lên phần sườn, ngón tay tôi đi lên 2 bên cùng lúc chạm vào một mảng da thịt tròn, mềm mềm bên dưới, do cô nằm sấp nên nó bị ép căng tròn.
Bàn tay tôi trượt đến bắp tay xuống dưới đến mu bàn tay, đến tận các ngón tay thon dài của cô, tôi vuốt ve từng ngón tay rồi cả lòng bàn tay, tôi ước gì bàn tay này một lần nắm vào cái đó của tôi, tôi tò mò, không biết cảm giác sẽ như nào nhỉ? (TG: KhoiNguonDucVong)
Rồi tay tôi lại di chuyển lên phần gáy. Phần gáy, cổ cần phải được quan tâm nhiều vì đây là phần tập chung nhiều mạch máu lên não, và cổ chống đỡ phần đầu nên rất hay mỏi, massage gáy giúp ta trở nên dễ chịu, lưu thông máu, não được cung cấp oxi tốt hơn. gáy cũng là một phần nhạy cảm ở nữ giới, nếu một người đàn ông từ phía sau ôm lấy nàng, gương mặt dụi vào hít hà sau gáy nàng, thì đảm bảo nàng sẽ nhanh chóng gục ngã.
Còn phần cổ cũng được các đấng mài râu yêu thích, đặc biệt là đánh dấu lãnh thổ bằng cách mút, cắn. Tuy nhiên phần này nếu như trời không lạnh, các nàng không cuốn khăn thì không có gì bảo vệ và lộ ra ngoài thu hút ánh mắt đánh giá của người khác nên các anh không nên quá mạnh bạo tạo ra vết Hickey trên cổ sẽ khiến nàng mất điểm trước người đối diện, hoặc trở thành tâm điểm của sự bàn tán, trêu trọc.
Quay lại phần lưng cô, tôi vừa massage vừa ngắm nhìn tuyệt tác này, thật đẹp, tay tôi di chuyển liên tục, thỉnh thoảng lướt qua hai khối thịt to tròn, mềm, đụng vào phần nhạy cảm khiến tay cô theo phản xạ nắm chặt lại. ở phần eo, hai bàn tay tôi đi sâu xuống bên dưới, 2 đầu ngón tay chạm vào nhau và chạm vào phần rốn rồi đi lên trên, tiếp tục chạm vào phần ngực to tròn, lần này diện tích tiếp xúc có vẻ lớn, làm cô hơn cựa mình. (TG: KhoiNguonDucVong)
Xuống đến phần hông, vẫn là bài cũ, tay tôi massage ở ngoài, cặp mông cô thật lớn, mãi đến sau này tôi vẫn nhớ như in cảm giác được sờ, được bóp mông cô, đến nỗi tôi bị ám ảnh, cứ nhìn thấy người nào có vòng 3 to tròn là tôi nhìn ngắm mê say và nhớ đến cô Ngọc Lan. Cô Ngọc Lan khơi gợi nên niềm đam mê vòng 3.
Đối với tôi, vòng 1 chỉ cần vừa tay là đủ, vòng 1 quá lớn rất dễ bị sệ và nhìn không được ngon mắt cho lắm, khi nữ giới có vòng càng lớn thì lực hấp dẫn của trái đất tác dụng lên nó càng lớn, khi mặc áo con sẽ giúp bộ ngực được nâng đỡ và giữ dáng, nhưng có vòng 1 lớn mà phụ nữ lại đam mê thả dông quả thực đối với tôi, tôi sẽ coi đó là một thảm họa.
Bởi vì khi thả dông ngực không được áo con kéo lại, da ngực theo quán tính sẽ bị kéo xuống, lâu dần ngực sẽ trở nên chảy xệ, nhìn rất khó coi. Tôi cũng không khuyến khích hội chị em đi nâng ngực, bởi vì khi nhìn hoặc sờ vào ngực là biết ngay, ngực tự nhiên nó cực kỳ mềm mại, đàn hồi, khi nữ mặc bikini di chuyển ngực sẽ rung rinh, gợn sóng.
Còn với ngực đã được chỉnh sửa, bơm quá mức thì dáng ngực nhìn sẽ tròn như một quả bóng, và đặc biệt là nó cứng ngắc nhìn không được tự nhiên. Theo quan sát của tôi độ to của bộ ngực thường tỉ lệ nghịch với chiều cao.
Vòng 2 thì không quá có nhiều mỡ thừa là được.
Tôi có một niềm đam mê đặc biệt với vòng 3 của nữ giới, theo tôi một vòng 3 đẹp là một vòng 3 to, tròn như quả táo. Vòng 3 to tròn là biểu hiện nữ giới có một sức khỏe sinh sản tốt, nước chảy ra như suối. Khiến đàn ông nổi lên dục vọng muốn gửi gắm giống nòi. (TG: KhoiNguonDucVong)
Vòng 1 gợi nên sự tò mò, phấn khích. Còn vòng 3 gợi nên khao khát chinh phục. Một người đàn ông sẽ lập tức bị thu hút ánh mắt vào một cô gái, nếu như cô ấy đang cúi người tìm một vật gì đó hoặc cúi người làm một việc gì đó. Lúc đó phần ngực và phần hông nở ra ở trạng thái quyến rũ nhất.
Trở lại với cô Ngọc Lan, tôi thực sự đam mê cặp mông to tròn như quả táo. Tay tôi nhẹ nhàng vén váy cô lên, tôi không còn đi vào từ bên trên nữa mà massage phần đùi đồng thời dần dần đẩy váy cô lên cao, chiếc quần lót dần dần hiện ra, nhưng mà nó ở góc tối, tôi không thể nhìn thấy sự bất thường nào của nó.
Tay tôi nhẹ nhàng áp vào phần mông căng tròn của cô, từ từ đi lên rồi áp cả 2 bàn tay vào đó, nhẹ nhàng di chuyển, xoa nắn, tay tôi đang tìm kiếm vị trí của viền quần lót để tiến vào bên trong thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên làm tôi và cô Ngọc Lan giật mình tỉnh dậy.
Tôi chạy đến cái bàn, cầm điện thoại đưa cho cô Ngọc Lan, cô ra hiệu cho tôi im lặng rồi nghe điện thoại:
Cô Ngọc Lan: “Chồng ăn cơm chưa”
Anh Lâm: “Không thèm ăn cơm, giờ chỉ muốn về ăn vợ thôi”
Cô Ngọc Lan quay lại nhìn tôi rồi ngượng ngùng nói: “Đừng trêu vợ mà”
Anh Lâm: “Trêu đâu mà trêu, nhớ thật mà”
Cô Ngọc Lan chỉnh lại âm lượng của loa trong, vừa rồi âm lượng đang ở mức tối đa, phòng kín và rất yên tĩnh nên tôi có thể nghe được anh Lâm đang nói gì.
Cô Ngọc Lan: “Khi nào chồng mới được về”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Tận ngày kia cơ à, lâu thế”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Chồng xấu lắm, cứ trêu vợ”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Thế Anh á, cũng hay nhắn tin với vợ hỏi việc học thôi”
Anh Lâm: “…” (TG: KhoiNguonDucVong)
Cô Ngọc Lan: “Học sinh của vợ, vợ phải trả lời chứ, chứ không mới về trường mang tiếng chảnh chọe à”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Chồng biết mật khẩu FB mà, cứ vào mà xem, vợ có dấu gì chồng đâu”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Chồng không phải lo,chồng không ở nhà, có “sư muội” của vợ ngay gần đây mà”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Mấy hôm nay toàn nấu món ngon, không biết có âm mưu gì không, chắc là cố tình nấu ăn ngon để vợ béo, vợ xấu, chồng không thương em nữa, xong độc chiếm lấy chồng đấy, há há”
Anh Lâm: “…” (TG: KhoiNguonDucVong)
Cô Ngọc Lan: “hihi, xin cái gì, sư muội của vợ vừa đẹp vừa nấu ăn ngon thế còn gì, mỗi tội…”
Cô Ngọc Lan lại nhìn sang tôi cười cười, tôi biết cô Ngọc Lan đang nói về tôi và coi tôi là “sư muội” của cô. Lúc nói chuyện điện thoại cô vẫn nằm sấp, thỉnh thoảng cả người cô đung đưa khi anh Lâm trêu cô, cặp mông của cô cũng rung rinh theo nhìn rất mê.
Anh Lâm: “Thôi, thôi xin vợ đấy” lần này tôi nghé vào gần cô nghe được anh Lâm nói khá to trong điện thoại.
Cô Ngọc Lan: “Sao chồng phải cầu xin, vợ tạo điều kiện cho chồng lấy thêm một vợ nữa cho chồng đỡ vất vả”
Anh Lâm: “Thôi thôi, một vợ là đủ lắm rồi” lần này tôi cũng nghe được, nhưng cô Ngọc Lan lại đẩy tôi ra xa.
Cô Ngọc Lan: “Vợ nghe người ta bảo, người đàn ông chỉ cần chọn đúng vợ là họ đã thành công 50% rồi đấy”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Anh giỏi toán lắm mà, 1 vợ thành công 50%, 2 vợ thì 100% thành công còn gì”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Hôm nay lên lớp…” rồi cô kể một núi chuyện trên trời dưới bể, rồi còn hỏi lại anh Lâm hôm nay đi làm như nào, đến lượt ông Lâm bắt đầu kể chuyện. Tôi thì sắp tức chết, về cũng không được, ở lại cũng không xong. Về thì sẽ phát ra tiếng bước chân, phòng đang tối lỡ đụng vào vật gì hoặc mở cửa sẽ phát ra tiếng động, ở lại thì nghe cô và chồng tâm sự dài đằng đẵng chịu không nổi.
Tôi đang không biết làm sao, thì cái mông của cô cứ đung đưa, miệng thì thao thao bất tuyệt, tôi bắt đầu nảy ra một ý tưởng táo bạo.
Tay tôi lại quay trở lại massage phần bắp chân cô rồi đi dần lên, lúc đầu cô hơi giật mình quay lại nhìn, nhưng lại vẫn tiếp tục nói chuyện. Được đà tay tôi di chuyển nhanh lên phần bắp đùi, tiến dần đến phần mông cô, mông cô hơi động đậy, nhưng cũng không phản đối.
Tiến đến phần mông, tay tôi lại ôm trọn cặp mông to lớn của cô, mềm thật, tôi còn ngửi được mùi thơm của nhục dục tỏa ra từ đó nữa. Tay tôi mò vào trong quần lót, kéo căng như kiểu có ý định muốn cởi nó ra, tôi sờ xuống đáy quần lót, đã ướt một mảng nhớp nháp.
Cô Ngọc Lan “A” xoay người lại, tay trái đập mạnh vào 2 tay tôi, điện thoại rơi xuống cái gối. 2 tay cô đẩy tôi ra sau suýt ngã.
Anh Lâm nói to qua loa trong tôi có thể nghe được: “Sao thế”
Cô Ngọc Lan giận dữ, thở gấp nhìn tôi, đầu lắc lắc ra hiệu cho tôi không được làm thế. Một lúc sau khi cô lấy lại bình tĩnh cô cầm điện thoại lên: “Nãy có con muỗi nó cắn vào mông vợ, vợ đập chết nó rồi”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Bình thường thì không có đâu, chắc do vừa nãy vợ mở cửa sổ nên nó chui vào”
Hai người lại trở lại cuộc trò chuyện dài bất tận, không hiểu sao vợ chồng mới cưới có nhiều chuyện để nói thế không biết, nếu mà cưới lâu rồi thì không biết có nói được lâu như vậy nữa không.
Lần này tôi phải giữ cô Ngọc Lan lại không cho cô cựa quậy nữa, tôi nhẹ nhàng treo lên giường, nhẹ nhàng ngồi lên bắp chân cô.
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Làm gì có ai, do vợ lăn đi lộn lại phát ra tiếng đấy, ngồi một chỗ mỏi chân lắm”
Cô Ngọc Lan lại quay đầu lườm tôi một cái. Dục vọng trong tôi giờ đang bị kích thích quá lớn, không thể dừng lại được nữa. Tay tôi lại sờ lên đùi, mò vào trong quần lót cô, lại chạm vào đáy quần lót cô, lần này tôi có thể xác định chính xác đúng là quần lót của cô thực sự đã ướt một mảng.
Cô Ngọc Lan lại quay đầu lườm tôi một cái. Dục vọng trong tôi giờ đang bị kích thích quá lớn, không thể dừng lại được nữa. Tay tôi lại sờ lên đùi, mò vào trong quần lót cô, lại chạm vào đáy quần lót cô, lần này tôi có thể xác định chính xác đúng là quần lót của cô thực sự đã ướt một mảng.
.
.
Tôi đè chặt 2 chân cô lại, tay tôi mò sâu vào tận bên trong, chạm vào một vật nóng ấm, ướt át, cô định quay người lại nhưng đằng sau tôi đã giữ chặt, tay cô quơ quơ giữa không trung, hơi thở gấp gáp, tay cô cầm điện thoại che míc lại. cô quay lại lắc đầu nguầy nguậy.
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan giọng run run: “vợ có, vợ vẫn đang nghe mà”
Cảm giác ấm nóng, ẩm ướt bao trùm lên ngón tay, ngón tay tôi vờn xung quanh khu vực đó, da ở đó thật mềm, thật trơn, rồi chạm vào 2 mép thịt mềm, tôi chỉ miết nhẹ, nước nhờn vẫn liên tục chảy ra, tay tôi mò xuống dưới chạm vào một cái hạt nho nhỏ, tôi vuốt ve nó.
“Aaaaa”
Anh Lâm: “…”
Cô Ngọc Lan: “Chân vợ mỏi quá, nó bị tê rồi”
Tay tôi xoa rồi đánh liên tục vào phần hột đó, dường như đây là phần nhạy cảm nhất của cô, chỉ cần chạm nhẹ vào là cô đã rên lớn như vậy. Tôi tiếp tục đè chặt chân cô không cho cô nhúc nhích.
“Ui, tê quá”
“Ahhhh…”
“Á…, đừng mà, buông cô ra”
Tôi giật nảy mình: “Chết rồi, anh Lâm kiểu gì cũng nghe thấy, tiếng lớn như vậy bịt mic lại cũng không ăn thua”
Tay tôi dừng lại, quan sát cô, lúc này cô đã hơi khom người lại, thở hổn hển, nước nhờn chảy ra thấm xuống cả nệm.
Tiếng chuông điện thoại vang lên tôi mới hoàn hồn, cô đã tắt cuộc gọi từ lúc nào không biết và anh Lâm đang gọi lại. Chuông vẫn cứ reo, cô hình như không có ý định nhấc máy, ngón tay tôi lại tiếp tục trà sát, miết vào hạt đậu, như một anh chàng DJ thực thụ đang dùng tay miết lên đĩa nhạc vậy.
“Ư ư ư…”
“Ơh ơh ơh…”
“Đừng mà, ôi…”
Người cô gập lại, mông chổng cao lên, lên đến đỉnh cao nhất.
“Ahhhh….”
Người cô giật giật rồi dần dần hạ xuống, mông thấp dần, cả người cô lại trở về động tác nằm úp sấp. Miệng thở gấp liên hồi, tôi có thể cảm nhận toàn thân cô phập phồng vì cô thở rất mạnh. Giống như một Vận động viên vừa chạy nước rút hoàn thành chặng chạy bền vài KM vậy.
Tay tôi luyến tiếc rời khỏi váy cô, tôi chỉnh lại quần lót cô về đúng chỗ, kéo váy đến lưng cô rồi cầm tay cô luồn dây áo lại, giúp cô mặc lại váy ngủ 2 dây. Ngồi lên mông cô tôi xoa bóp phần cổ, vai, đấm lưng cho cô, làm cho cô cảm thấy thoải mái, thư giãn.
Nhịp thở cô dần dần ổn định trở lại, không gian lại trở về tĩnh lặng, tiếng nhạc không lời từ Laptop đã tắt từ lâu vì hết bài.
Tôi kéo tay cô, ý muốn kéo cô nằm ngửa lại, vì nằm sấp lâu cũng không tốt, cô cũng phối hợp xoay người nằm ngửa lại, tôi gục xuống nằm sang bên cạnh cô, tay tôi xoa xoa vào bụng cô. Tiếng nhạc chuông điện thoại lại vang lên, cô ngồi nhổm dậy cầm lấy điện thoại định đi ra ngoài, nhưng vừa bước xuống giường chân cô hơi khuỵ xuống, chắc do tôi đè lên chân cô nên chân cô bị tê mỏi, cô cà nhắc cố gắng ra đến cửa “Vợ đây, lúc nãy…” rồi đóng cửa lại.
Sau một hồi vật lộn với cô tôi cũng thấm mệt, ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay, khoảng hơn 30 phút sau tôi tỉnh dậy. Bật công tắc đèn lên, tôi che mắt lại một lúc để quen với ánh sáng, nhìn về bên giường, nếu không thấy tấm ga giường ướt đẫm nước của cô Ngọc Lan tôi sẽ không tin đó là sự thật, trở lại đó, tôi sờ vào phần nước đó, nó đã tích tụ gần 1 tuần được giải phóng khỏi người cô. Đó là tinh chất mà mấy ngày nay tôi đã “nuôi” cô bằng những món “Sơn hào Hải vị” rất bổ dưỡng.
Dọn dẹp giường, cất các thiết bị vào hộp, chiếc kính cận của cô vẫn còn nằm ở đây, tôi cầm lấy nó, đi ra khỏi phòng, gõ cửa phòng ngủ của cô. Cộc cộc cộc..
Cô Ngọc Lan giọng hơi tức giận: “Chưa về à”
Tôi: “Vừa nãy em ngủ quên”
Cô Ngọc Lan: “Đi về đi”
Tôi: “Quần áo em ướt chưa khô”
Cô Ngọc Lan: “Mặc tạm rồi về đi, nhà ngay gần đây”
Tôi: “Em trả cô cái kính”
Cô Ngọc Lan: “Thôi khỏi, sáng mai cô qua lấy cũng được”
Tôi: “Em sợ đêm cô thức giấc không có kính dùng”
Cô Ngọc Lan: “Đã bảo không sao mà, về đi”
Tôi: “Em xin lỗi về chuyện vừa nãy”
Cô Ngọc Lan im lặng một lúc, rồi nói: “Thôi đi, đừng có nhắc lại”
Tôi: “Em chỉ muốn giúp cô thôi, không có ý gì khác”
(Giúp mà đè con người ta ra sờ mó linh tinh)
Cô Ngọc Lan: “Đừng nói nữa”
Tôi: “Cô ra lấy kính đi rồi em về”
Tôi cứ đứng ăn vạ ở đó một lúc lâu đến mỏi nhừ cả chân, đang tính là ngồi hay nằm xuống đợi ăn vạ cho được lâu thì tiếng bước chân đến gần.
“Cạch” cánh cửa hơi hé mở, nhưng không thấy mặt cô Ngọc Lan đâu: “Đưa đây”.
Tôi đưa kính vào qua khe hở, cô giựt lấy rồi đóng cửa bằng một lực khá mạnh: “Uiiii…”
Một cái kẹp đau điếng vào tay trái tôi: “A ui, đau quá”
Vết thương không máu, kiểu bị kẹp này cực kỳ đau và lâu khỏi. các tế bào ở bên trong bị tổn thương, máu bầm tích tụ ở đó. Thà rằng bị một vết cắt rồi đợi vết thương lành còn dễ chịu hơn là bị kẹp đến thâm tím.
Cô Ngọc Lan mở tung cánh cửa nhìn tôi, tôi đau thật chứ không phải diễn, mắt tôi ngấn lệ như sắp khóc. Cô Ngọc Lan cầm lấy tay tôi xem xét: “Ui đau, cô nhẹ thôi”
Cô Ngọc Lan: “Đàn ông gì mà yếu đuối”
Tôi: “Trước giờ cô có coi em là đàn ông đâu”
Cô Ngọc Lan: “À ừ nhỉ, cô quên mất, hì hì”
Tôi: “Cô ra tay độc ác vậy, này nhìn đi thâm tím một đường luôn này”
Cô Ngọc Lan: “Dám làm dám chịu nha”
Tôi: “Tay em có tội tình gì mà cô nỡ làm gẫy nó, chắc em thành Dương Quá mất”
Cô Ngọc Lan: “Này, đừng có mà ăn vạ”
Tôi: “Bàn tay này làm cô SƯỚNG vậy mà cô nỡ lòng nào”
Cô Ngọc Lan: “Im mồm”
Tôi nín lặng uất ức, rồi bước từ từ định đi xuống tìm chai rượu bí truyền của tôi, tôi nghĩ tôi sẽ thử dùng rượu đó xoa bóp thử xem, bình thường tôi cũng hay nghe đến người ta dùng rượu ngâm để xoa bóp.
Cô Ngọc Lan: “Này, em đi đâu đấy”
Tôi: “Em đi bệnh viện”
Cô Ngọc Lan bắt đầu hốt hoảng: “Không nghiêm trọng thế chứ”
Tôi: “Cái gì mà không nghiêm trọng, em nói cô nghe, tay bị bầm, tụ máu, máu không lưu thông được, để một thời gian nó bị hoại tử phải cắt bỏ đấy”
Cô Ngọc Lan: “Hả phải làm sao”
Tôi: “Đi bệnh viện chứ còn gì nữa ạ, A ui đau quá”
Cô Ngọc Lan hốt hoảng chạy vào phòng làm việc, đang không hiểu cô chạy vào đó làm gì, một lúc sau cô đi ra với chùm chìa khóa. Đến lượt tôi hốt hoảng.
Tôi: “Cô định làm gì”
Cô Ngọc Lan: “Đưa em đi bệnh viện chứ còn gì”
Tôi vẻ mặt uất ức: “Không cần, em tự đi”
Cô Ngọc Lan: “Tay thế kia, đi bộ chắc”
Tôi kiểu sắp khóc: “Vầng…”
Cô Ngọc Lan: “Dở hơi, tôi xin lỗi, được chưa”
Tôi không nói gì quay lưng lại bước đi chầm chậm
Cô Ngọc Lan kéo tay phải tôi lại: “Giận cô thật à”
Tôi: “Em đâu có giận, em hận bàn tay mình, nó bị thế đáng lắm, em xứng đáng bị như vậy”
Cô Ngọc Lan: “Thôi đừng nói chuyện đó nữa”
Tôi: “Bàn tay vô tích sự, hay là cứ kệ nó để nó phế đi, làm không được việc, chỉ khiến người khác tức giận, phế bỏ”
Cô Ngọc Lan: “Cô xin lỗi, thật ra nó cũng không phế lắm đâu”
Tôi: “Không phế lắm tức là vẫn phế rồi, không cần cứu nữa”
Cô Ngọc Lan: “Không phế, không phế, được chưa”
Tôi: “Làm sao em biết nó không phế được, vừa nãy cô còn đồng ý là nó hơi phế mà”
Cô Ngọc Lan mặt cau có: “Tôi phải làm gì thì anh mới vừa lòng hả”
Tôi: “Thì ít nhất cô cũng phải cho em biết nó có làm cô “Sướng” không”
Cô Ngọc Lan đỏ mặt ngượng ngùng cực kỳ đáng yêu: “Chuyện này”
Nhìn thấy biểu hiện của cô như vậy tôi đoán ra được câu trả lời rồi.
Tôi: “Không nói gì tức là nó phế vật rồi, phải bỏ đi thôi”
Cô Ngọc Lan: “ừ thì…, ừ thì S… nó không phế đâu”
Cô Ngọc Lan: “Thôi nhanh, đi bệnh viện đi đừng ở đây câu giờ nữa”
Tôi: “Thật ra vẫn còn một cách nữa”
Cô Ngọc Lan ngạc nhiên: “Vẫn còn cách, mau nói đi”
Tôi: “Không cần phải đi bệnh viện”
Cô Ngọc Lan mừng rỡ: “Không cần phải đi à, nói đi, sốt ruột”
Tôi: “Không phải đưa em đi bệnh viện nên cô mừng đúng không”
Cô Ngọc Lan: “Đừng dài dòng nữa”
Tôi: “Cô còn nhớ hôm đầu tiên em nói về massage”
Cô Ngọc Lan: “Nhớ mang máng thôi”
Tôi: “Massage có công dụng là giúp tiêu viêm, đánh tan vết máu bầm”
Cô Ngọc Lan: “Ừm”
Tôi: “Đấy là trên lý thuyết”
Cô Ngọc Lan: “Rồi sao”
Tôi: “Cần có một kiểm nghiệm thực tế phù hợp, ví dụ phải có một trải nghiệm thực tế từ người khác, nếu không hiệu quả thì vẫn phải đi bệnh viện”
Cô Ngọc Lan: “Nói sao, chẳng hiểu”
Tôi: “Thì em đang giúp cô điều trị máu bầm do ngã đấy, em muốn biết xem kết quả nó thế nào”
Cô Ngọc Lan suy nghĩ một lát: “Có thấy massage gì đâu, toàn làm cái linh tinh mờ ám không à”
Tôi: “Có chứ, do cô không tập trung ấy, có khi em massage phần khác làm cô tập trung nhớ đến hơn là phần vết thương”
Cô Ngọc Lan: “Hừ”
Cô Ngọc Lan đi vào phòng, chuẩn bị đóng cửa lại, tôi nghi hoặc: “Cô làm gì vậy?”
Cô Ngọc Lan: “Kiểm nghiệm kết quả”
Tôi mặt đơ ra: “Là sao”
Cô Ngọc Lan: “Dùng điện thoại cô chụp cho em xem”
Tôi mặt tiếc nuối, không ngờ cô lại thông minh như vậy, định vượt qua mục đích đen tối của tôi.
Tôi: “Vết bầm rất khó nhận biết, điện thoại sao chụp rõ được, lại là ban đêm rồi”
Cô Ngọc Lan: “Đèn nhà cô sáng mà, có cả đèn flash, đèn pin, lo gì”
Tôi: “Dùng đèn chiếu vào nó lóa, phản chiếu lại chụp sao rõ được”
Cô Ngọc Lan: “Thế giờ phải làm thế nào, hay sáng mai chụp”
Tôi: “Em cần kết quả ngay bây giờ để điều trị tay của em”
Cô Ngọc Lan: “Nhưng mà ở sau lưng, xa mắt như vậy, dùng gương cũng khó nhìn”
Tôi dùng tay trái vỗ ngực mình: “Có em đây”
Cô Ngọc Lan: “Không”
Tôi: “Thế thôi vậy, em về nhà đây”
Cô Ngọc Lan: “Đứng lại, đừng có giả bộ nữa, đứng im đấy”
Tôi: “Cô không có tí trách nhiệm nào cả”
Cô Ngọc Lan: “Đứng im đấy cho tôi, anh là anh cứ luyên thuyên”
Trong lòng tôi bắt đầu mừng thầm.
Cô Ngọc Lan đóng cửa lại, một lúc sau đi ra với bộ đồ ngủ khác màu đỏ, có áo choàng bên ngoài: “Đi vào phòng này đi”
Tôi: “Đợi em chút”
Tôi đi xuống dưới bếp, lấy chai rượu bí truyền rồi hớn hở chạy lại phòng làm việc, đi gần đến gương mặt tôi lại tỏ vẻ đau khổ, khó khăn khi đẩy cửa bước vào nhưng không thấy cô đâu cả. Đành phải vào phòng ngồi trên giường đợi cô vậy, một lúc sau thấy cô hướng từ phòng tắm đi vào, một mùi sữa tắm mới lọt vào mũi tôi, thời gian ngắn như vậy cô không kịp tắm toàn thân được, có chăng chỉ tắm phần nào đó mà tôi không thể biết được.
Cô Ngọc Lan: “Bắt đầu được chưa”
Tôi: “Câu đó em phải hỏi cô mới đúng”
Cô Ngọc Lan: “Nói đi, phải làm gì”
Tôi: “Cô đứng xoay lưng lại với bóng đèn để em nhìn xem”
Cô Ngọc Lan cắn môi: “Phải nhìn trực tiếp như vậy à”
Tôi: “Vâng, cách nguyên thủy, và cũng là cách nhanh nhất, dùng đôi mắt vẫn là tốt nhất, hiện tại chưa có cái Camera thương mại nào có độ phân giải sắc nét như mắt người đâu”
Cô Ngọc Lan bắt đầu đơ đơ, suy nghĩ lung tung, gương mặt khá căng thẳng.
Tôi: “Cô có mất đi cái gì đâu mà sợ, đây cô đứng vào đây, vén áo lên”
Cô Ngọc Lan do dự khá lâu, cô đang suy nghĩ cái gì đó, hoặc suy nghĩ một cách nào đó, nhưng cuối cùng vẫn phải làm theo. Cô cởi bỏ áo choàng ngủ ra, bên trong là một bộ váy ngủ liền màu đỏ.
Chần trừ mãi cô từ từ vén váy lên cao, lộ ra cặp đùi dài miên man, trắng bóc, không một tì vết, cao hơn nữa tôi có thể nhìn ra cặp mông căng tròn, trắng ngần mà trước đó tôi chỉ được sờ, bóp giờ được tận mắt chứng kiến khiến con chim của tôi xao xuyến không thôi.
Áo được cô kéo lên cao đến hông, rồi cô quay lại nhìn tôi: “được chưa”
Tôi: “Làm gì đã nhìn thấy vết thương đó đâu, phải kéo quần nhỏ xuống mới nhìn thấy, để em kéo giúp nhé”
Cô Ngọc Lan: “Không được, để cô tự làm”
Tôi nín thở chờ đợi, một tay cô giữ váy ở cao, một tay cô bắt đầu cởi quần lót một cách rất từ từ, kéo được ngang mông thì cô dừng lại: “Nhìn thấy chưa”
Tôi: “Em cô còn ngại gì chứ, không phải đã sờ qua rồi sao”
Cô Ngọc Lan: “Đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau”
Tôi: “Đi xuống chút nữa… đúng rồi… chút nữa”
Cô Ngọc Lan: “Được chưa”
Tôi: “Chút nữa đi…. Rồi cô để im đấy để em đến gần hơn “Quan sát” ”
Tôi cố gắng câu giờ hết mức có thể, cô khép chặt chân lại, trước mặt tôi là một cặp mông trắng, to tròn, tôi muốn lập tức úp mặt vào đó mà hít hà mà tận hưởng.